Trang Giấy Trắng

wellcome to Blog (^,,^) Trang Giấy Trắng (^,,^)

Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà là cùng nhau nhìn về một hướng >>>>> (^,,^) Tình yêu là chiếc chìa khóa mở được mọi cánh cửa dẫn ta vào Hạnh Phúc (^,,^) >>>>>>>>>>>>>>>>>

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Anh và em



Em từng nói với anh, em không thể hiểu đàn ông họ nghĩ gì, muốn gì, sau khi nắm tay, ôm eo,
hôn, chạm vào một cô gái, và đều có thể dễ dàng chia tay sao?

Ừm, cho anh trả lời câu hỏi ấy sau nhé, còn bây giờ, anh muốn kể cho em
nghe về một người đàn ông mà anh quen, cậu ấy có một cái đầu nhẵn thín.
Có hôm anh nói chuyện, hỏi avatar cậu ấy để hình ai mà xinh thế? Cậu ấy
cười, bảo anh, “không đâu, đã xấu lại còn gấu cả con. Nhưng mà yêu lắm,
không chịu được”.

Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Ngày không anh...




Ngày hôm nay, em sẽ ở nhà và chỉ để khóc, nghĩ đến anh mà thôi. Qua hôm nay, chúng mình sẽ là bạn.
Chắc chắn nước mắt của em sẽ không rơi vì anh nữa, anh yêu của em. Thật sự em đã yêu anh rất nhiều khi anh nói hãy chờ anh quay về. Em như con bé ngu ngốc, cứ chờ đợi một người mà chẳng biết phải chờ đợi đến khi nào. Em cứ thẫn thờ đặt niềm tin, hy vọng vào một tình yêu ảo của tương lai.
Và niềm vui đó được mấy ngày thì anh tuyên bố, ở bên em anh không thể hạnh phúc được bởi anh có lỗi với một người con gái khác.
Đúng, làm sao anh có thể hạnh phúc khi anh chỉ biết nghĩ cho anh, cho chính bản thân anh, chẳng ai hết.

Anh vẫn nợ em một trái tim



Có một lần tôi tham gia một bài trắc nghiệm về Tình yêu trên Internet và bắt gặp một câu hỏi khá thú vị: “Nếu không may người yêu bạn bị bệnh hiểm nghèo và rất cần một bên thận để sống thì bạn cón sẵn sàng sẻ chia một quả thận của mình không?”. Tôi đọc cho anh nghe câu hỏi đó và nói rằng:
- Em rất yêu anh nhưng nếu phải cho anh một quả thận thì đau lắm, em không làm được đâu. Đến tiêm em còn sợ ấy.
Anh cười bảo:
- Vậy em nhẫn tâm nhìn anh chết đau đớn sao?
- Em sẽ để anh chết trước rồi chết theo anh – tôi cười đùa.
Anh ôm tôi vào lòng và nói rằng:
- Nếu một ngày nào đó trái tim em ngừng đập, anh có thể cho em cả trái tim để em được sống chứ không chỉ là một bên thận đâu!

Mưa khóc cùng em khi nhớ anh


 

Em bắt đầu yêu những cơn mưa, mưa làm em thấy bình yên khi nghĩ về anh, mưa giúp em xóa đi những giọt nước mắt nhớ anh, và cũng chính mưa đã giúp hai đứa mình bắt đầu.

Em hết thích anh rồi, em cũng hết nhớ anh rồi anh ạ. Khi anh quyết định kết thúc mối quan hệ bằng sự im lặng, em lặng yên mà tim đau nhói. Em không hiểu chuyện gì đã xảy ra với em nữa.
Có lẽ em đã yêu... Khi anh nói với em trong tình cảm mình phải thẳng thắn với nhau, mình quen nhau một thời gian và em có quyền được biết tình cảm anh dành cho em chỉ trên mức tình bạn nhưng chưa phải là tình yêu. Nếu em hỏi anh có thích em không? Anh sẽ nói có nhưng nếu hỏi anh yêu em không? Thì câu trả lời là...

Tình yêu lãng mạng...mưa và những giọt nước mắt


Mưa và Nước Mắt




Và cũng thật bất ngờ khi cô chấp nhận lời đề nghị ấy. Lặng lẽ và trầm tư. Có lẽ từ rất lâu, cô đã biết anh không thuộc về riêng mình một cách tuyệt đối. Anh giống như một cơn gió, mà gió sẽ thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại ở một người nào cả.
Anh là một chàng trai rất phong lưu. Với vẻ bề ngoài điển trai cùng một tính cách phóng khoáng, đã không biết bao cô gái theo đuổi anh, cho dù biết anh và cô là một cặp.

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

Vẫn yêu anh dù biết mãi không có nhau

Anh! Vậy là chúng mình xa nhau thật lâu rồi anh nhỉ? Khi ngồi đây viết những dòng tâm sự này em không biết bắt đầu từ đâu nữa, chỉ biết rằng em đang mang nỗi nhớ gửi vào đây mà thôi. Biết rằng chẳng thể nào vơi bớt được nhưng em vẫn muốn làm. Bởi bây giờ ngoài việc này ra em không biết phải làm gì nữa. Giờ này anh đang làm gì, đang bận rộn cùng công việc hay đang vui vẻ cùng với người con gái kia?.
Có những thứ qua đi em mới thấy rằng nó thật quan trọng. Trước kia em vẫn biết rằng anh quan trọng với em lắm, nhưng em không thể ngờ rằng xa anh em lại đau khổ nhiều như thế này. Xa anh rồi em thấy mình lạc lõng quá, chẳng còn ai hiểu em, yêu em như anh, chẳng còn ai quan tâm tới em như anh, chẳng còn ai  cùng em nấu những bữa cơm , chẳng còn ai đưa em đi chơi, ăn món ăn mà em thích, chẳng còn ai nắm tay em trong những ngày đông lạnh….Những khi em ốm em chẳng cần 1 liều thuốc nào cả, chỉ cần anh ở bên, chỉ cần anh đưa em đi chơi, thế là tất cả mọi bệnh tật của em đều tan biến hết. Thật là kỳ diệu phải không anh? Vậy mà giờ này em chẳng còn anh ở bên em nữa rồi.